Phần 1. Chương 16: KẾT THÚC PHẦN NHÀ NƯỚC CHỐNG LẠI NHÂN DÂN---
.
Trong lúc tổng hợp các chương trên, mục đích của chúng tôi không phải là nêu lên các hành động tàn bạo và các biện pháp đàn áp mà nhà nước Liên Sô đă chủ trương trong suốt thời gian chế độ này ngự trị. Cũng không phải để nêu lên sự khác biệt trong cái nh́n của các sử gia trước và sau khi được phép tham khảo tài liệu mật khi viết về cường độ và hậu quả của các cuộc khủng bố và đàn áp.
Ngược lại, khi được phép tham khảo, chúng tôi muốn thiết lập một bản thống kê toàn bộ các diễn tiến có tính cách hệ thống theo thời gian về số lượng cũng như phương thức áp dụng bạo lực, và ư nghĩa của những lời dẫn giải khác nhau.
Trong suốt 10 năm gần đây, có nhiều cuộc nghiên cứu sâu rộng đă xảy ra ở Nga cũng như ở Âu Châu. Với chính sách '' mở cửa''- cho dù chỉ mới hé mở- các sử gia cũng đă bắt đầu sưu tầm các tài liệu của các văn kiện trước kia được coi như là '' bất b́nh thường'' mà ngày nay được cho phép truy lục. Nhờ vậy, nhiều sử gia, nhất là sử gia người Nga đă tung ra nhiều tài liệu , làm nền tảng cho các cuộc nghiên cứu sâu rộng đang diễn tiếp.
Nhiều lănh vực nghiên cứu được đặt lên hàng đầu. Đặc biệt là các trung tâm tù vĩ đại; các cuộc nổi dậy của nhân dân chống lại nhà nước; chính sách, các h́nh thức ban hành các đạo luật và thực thi các quyết nghị của nhà nước Cộng sản.
Hai sử gia người Nga, ông V.N. Zemsov và N. Bougai viết một bản thống kê về số lượng của tất cả các cuộc lưu đày trong suốt thời gian Staline cai trị, nghĩa là từ khi Lenine cho đến khi Staline tắt hơi thở cuối cùng.
Các ông V.P Danliov ở Nga và ông A. Graziosi ở Ư viết về các cuộc đụng độ liên tục của nông dân với tân chế độ Sô Viết.
Dựa theo tài liệu của Trung ương đảng, sử gia O. Klevniouk đă đưa ra ánh sáng về các cuộc hợp ṿng tṛn ở điện Cẩm Linh. Nghĩa là tất cả những ǵ trước khi cho thi hành đều có sự quyết định và được sự đồng ư của các lănh tụ Bônsêvích.
[I][SIZE=1](C̣n tiếp.....)[/SIZE][/I]