.
Thành phố Astrakhan nằm trên cửa sông Volga, là địa điểm chiến lược then chốt cuối cùng của người Bônsêvich để ngăn chận sự liên lạc giữa các toán quân của Đô đốc Koltchak ở phía Đông và cánh quân của Tướng Denikine ở hướng Tây Nam. Tháng 3 năm 1919 xảy ra cuộc nổi dậy và cuộc đàn áp kinh hoàng các cuộc đ́nh công của nhân công thợ thuyền. Khởi đầu v́ lư do kinh tế , v́ các tiêu chuẩn cấp phát lương thực. Sau đó với lư do chính trị, đ̣i thả các chính trị phạm.
Ngày 10 tháng 3, Trung đoàn 45 có nhiệm vụ đàn áp cuộc biểu t́nh, nhưng đă quay súng lại và gia nhập lực lương công nhân thợ thuyền. Họ đập phá trụ sở Bônsêvich, giết chết nhiều cấp lănh đạo đảng. Chủ tịch ủy ban quân quản Serge Kirov của thành phố Astrakhan ra lịnh dùng hết mọi phương tiện để tiêu diệt không nương tay những '' con rận của Bạch quân''. Các đơn vị c̣n trung thành với chính phủ khóa chặt các ngơ vào thành phố, cho truy lùng bắt công nhân và tái chiếm lại thành phố. V́ không đủ chỗ nhốt, họ dùng xà lan chở công nhân và quân nhân , cột vào các cục đá , xô xuống sông Volga cho chết ch́m.
Ngày 15 tháng 4 , nhà nước mở chiến dịch đánh tư sản. Họ viện lư do , những người tư sản đă xúi giục các cuộc nổi dậy. Trong hai ngày liền, các căn nhà sang trọng của các thương gia, tư sản trong thành phố Astrakhan bị nhà nườc tịch thu và đem chủ gia ra bắn. Có lối 600 người bị bắn và 1000 bị chết ch́m. Từ trước đến nay người ta được biết tại thành phố này chỉ có các cuộc đụng độ giữa phe Hồng và Bạch quân. Gần đây, các tài liệu lấy từ trung tâm văn khố cho biết đó là các cuộc tàn sát công nhân tàn bạo , vĩ đại và xảy ra trước các cuộc tàn sát ở thành phố Kronstadt do người bônsêvich chủ trương.
Cuối năm 1919 và bước qua năm 1920, v́ phải động viên trên 2000 công nhân cho chiến trường cho nên đă tạo nên một bầu không khí tồi tệ giữa chính quyền Sô Viết và công nhân. Troski đề nghị quân sự hoá các cơ xưởng trong kỳ đại hội đảng lần thứ tư tổ chức vào hồi đầu tháng 3. Theo ông, con người vốn lười biếng.
Dưới chế độ Tư bản người ta phải làm việc v́ để sinh tồn, v́ lẽ kinh tế thị trường hướng dẫn nhân công.
Dưới chế độ xă hội chủ nghĩa, sự hữu dụng của công nhân là nguồn năng lực lao động thay thế cho thị trường. Nhà nước có nhiệm vụ hướng dẫn, xử dụng và chỉ huy công nhân. Công nhân phải tuân theo lịnh như quân nhân trong khuôn khổ một nhà nước công nhân, bảo vệ quyền lợi giai cấp vô sản. Đây là căn bản và hướng đi của công cuộc quân sự hóa các lực lượng lao động.
Một số lănh tụ bônsêvich và nghiệp đoàn chỉ trích quan điểm của Troski. Theo quan điểm này, c̣n có nghĩa là cấm đ́nh công, cấm đào nhiệm trong thời chiến và tăng cường quyền kiểm soát cho các ban giám đốc các xí nghiệp. Từ nay các nghiệp đoàn và các ủy ban công xưởng lệ thuộc vào sự chỉ đạo của cấp trên. Công nhân không được phép rời nhiệm sở. Họ sẽ bị trừng phạt khi vắng mặt hay đi trễ. Hiện tượng vắng mặt và đi trễ xảy ra thường xuyên trước đây v́ công nhân c̣n phải t́m công việc khác làm thêm để có thể nuôi gia đ́nh. Sự kiểm soát giờ giấc, v́ thế gây thêm khó khăn cho công nhân. Họ không kiếm được thêm tiền. Nạn đói đe dọa.
Trong bản phúc tŕnh đề ngày 6 tháng 12 năm 1919 của cơ quan công an Tcheka gởi về chính phủ đă viết : '' Nhiều công nhân trong nhiều công xưởng luyện kim ở Mạc Tư Khoa tỏ ra thật vọng và bất măn. Họ sẵn sàng đ́nh công, bạo động, nổi dậy nếu chúng ta không giải quyết cấp bách vấn đề tiếp tế lương thực .''
Bookmarks